[kyuwook] tình một đêm chương 16

11

Chương 16

1493125_604913846244737_781504509_n

Hai ngày sau, Triệu Khuê Hiền nhanh chóng hoàn thành việc ký kết hợp tác với nhà sản xuất kia, lưu lại Vương trợ lý xử lý những việc liên quan sau đó, một mình lên máy bay về nước, mang theo một thân khí lạnh âm trầm, làm cho tiếp viên hàng không ôn nhu xinh đẹp không dám tới gần, cho dù anh làđại soái ca hiếm thấy.

Ở trên máy bay, anh trong đầu một lần lại một lần diễn lại cảnh thi hành đại hình, với chú dê nhỏ kia bị trói gô lại, trước xoay lại đây như vậy như vậy, lại lật qua như vậy như vậy, rồi mới dùng đạo cụ này đạo cụ kia như vậy lại như vậy…… tưởng tượng tàn bạo, bất nhân, mất đi nhân tính vô hạn trên đường, vốn là lữ trình phi hành buồn tẻ cũng trở nên không quá nhàm chán.

Dã thú độc chiếm trước nay chưa từng tồn tại lại không khống chếđược mà cắn nát lý trí cùng điềm tinh anh vốn rất tự hào, nghĩ đến mấy ngày trước Lệ Húc từng ở gay bar lưu luyến, thậm chí có thể cùng nam nhân câu tam đáp tứ, anh liền nổi lên cơn tức điên cuồng, trước khi xuất ngoại còn gọi riêng bảo cậu phải ngoan ngoãn, nhưng lại dám can đảm cho lời nói của anh vào tai này ra tai kia, thế nào cũng phải hảo hảo dạy dỗ một phen.

Đi ra khỏi sân bay, ước chừng khoảng hai giờ chiều, chuyện thứ nhất chính là lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn: “Chỗ cũ, hiện tại lập tức đi đến đó chờ tôi.”

Gửi tin nhắn xong, mới gọi điện thoại tới khách sạn thường cùng Lệ Húc đến, rồi mới gọi công ty cho tài xếđem xe đến, ngồi trên ghếđiều khiển, chuẩn bị trở về.

Vừa mới khởi động động cơ, tiếng chuông di động báo hiệu tin nhắn vang lên, là Lệ Húc trả lời: “Tôi đang làm việc.”

Nhíu mày, gửi lại: “Xin nghỉ.”

“Không được.”

“Đi.”

Qua một khoảng thời gian, tin nhắn lại gửi đến: “Không muốn.”

Không muốn? Cậu ta dám nói không muốn? Mới rời đi vài ngày cậu ta đã học được nói không muốn?! Nguyên lai, Lệ Húc không phải như anh nhận định rất biết nghe lời, bên dưới bề ngoài dịu ngoan cũng có tế bào phản nghịch bất tuân, chính là vạn vạn không thể tưởng được, cậu ta dám, dám……

Tạo. phản!

“Shit!”, tức giận chửi một tiếng, ném điện thoại xuống ghế sau, dùng sức giẫm một phát lên chân ga xông ra đường cao tốc, hấp tấp bão táp, mặc kệ dọc theo đường đi đến tột cùng đã bị ghi nhận bao nhiêu vé phạt.

Tôi muốn đập nát…… Không, tôi muốn thao nát mông em!

Bên kia, Lệ Húc lo sợ bất an nắm chặt di động, trong lòng bàn tay khẩn trương đổ mồ hôi, cóđiểm hối hận lại không muốn hối hận, đây là cậu lấy hết dũng khíđể rõ ràng cự tuyệt Triệu Khuê Hiền.

Cậu thừa nhận chính mình quả thật yếu đuối, được rồi, cũng thừa nhận đôi khi rất bất cẩn, nhưng không có nghĩa là cậu sẽ tự thương xót cho bản thân mình.

Đúng vậy, nên hạ quyết tâm, thừa dịp bây giờ còn chưa yêu đến mức không có anh tôi sẽ chết, có anh tôi càng muốn chết, sớm hạ kiếm cắt đoạn tơ tình, một lần nữa làm lại một Kim Lệ Húc bình thường.

Cho nên. Phải. Rời khỏi Triệu Khuê Hiền.

Aiz, cá tính người nọ cùng hoàng đế giống nhau, duy ngãđộc tôn, đại khái chưa từng bị người khác cự tuyệt, hẳn là sẽ rất tức giận đây. Lệ Húc nghĩ, không dám hy vọng bọn họ từ nay về sau hội tường an vô sự, thiên hạ thái bình, không khỏi nghĩđến tình hình xấu nhất là nếu Triệu Khuê Hiền bảo cậu cuốn gói ra ngoài, cậu cũng chỉ có thể thu dọn đồđạc, tìm con đường mưu sinh khác.

Đầu năm nay khởi sắc không tốt, công việc khó tìm, cậu lại bịáp lực tiền bạc, mới nghĩđến đây, đầu óc cậu liền đặc lại, đã quên mất  chuyện đau đầu nhất của cậu chính là làm sao đối mặt với cơn thịnh nộ của Triệuđại tổng tài.

“Đậu lùn, xảy ra chuyện gì? Sao lại mang một bộ mặt sầu thảm vậy? Có phải trong nhà có chuyện gì không?”, Trưởng phòng quan tâm hỏi.

“Không có.”, lắc đầu, bỏ tai nghe ra, cố gắng đem tâm tư trở về công việc, nhưng vẫn không thể chuyên tâm, mí mắt giật rồi lại giật.

Dụi mắt, ngẩng đầu nhìn đồng hồ, gần hai giờ rưỡi, không biết Triệu Khuê Hiền anh ta……

“Tổng, tổng tài hảo!” một nữđồng nghiệp hốt hoảng giương giọng hô.

Lệ Húc trong lòng lo sợ, vội xoay qua, trông thấy Triệu Khuê Hiềnđi nhanh hướng đến chỗ cậu, những bước chân dài thật mau khiến người muốn nhảy dựng, hoảng hốt vô thố nhìn anh càng đi càng gần, càng đi càng gần, thẳng đến trước mặt cậu.

“Tổng tài……”

“Lâm Trưởng phòng, tôi mượn người.”, Triệu Khuê Hiền nói, không chút phân trần bắt lấy cánh tay Lệ Húc, kéo đứng lên, lôi ra ngoài.

“Anh……”

“Thỉnh thỉnh, tổng tài, thỉnh ngài cứ tận lực mượn, không cần khách khí, muốn mượn bao lâu cũng không sao, không cần phải gấp gáp trả lại.” Trưởng phòng đứng lên lịch sự cúi người, hận không thể giúp lão bản đem Lệ Húcđóng gói lại để tiện mang đi.

“Trưởng phòng!”, Lệ Húc thất thanh.

“Kim phó phòng, hảo nghe lời tổng tài a.” Trưởng phòng nói, không phát hiện ngôn từ mình sử dụng rất kỳ quái nha.

Này này này, đây là cái chuyện ma quỷ gì hả! Lệ Húc hé ra mặt lúc đỏ lúc xanh.

Hai người vừa đi khỏi, trong văn phòng lập tức nổ tung, nhóm đồng nghiệp nữ kinh ngạc, không biết hưng phấn gì mà oa oa kêu to lên.

“Trời ạ! Tổng tài không phải là Chu Du ca ca chứ?!”

“Trưởng phòng, anh căn bản là bán Lệ Húc cầu vinh!”

“Nói bậy, bản quan là loại người đó sao?”, Trưởng phòng nghĩa chính từ nghiêm, lại hỏi: ”Các cô rốt cuộc đang nói ca ca gì? Sao tôi nghe không hiểu gì hết.”

Cứ như vậy, Triệu Khuê Hiềnở trước mắt bao người, đem một Lệ Húc kháng cự tha ra khỏi tòa nhà, nhét vào trong xe đậu ngay cửa chính, lại ngồi vào ghếđiều khiển, rồi chiếc xe vọt nhanh ra ngoài.

Lệ Húcđeo dây an toàn, vụng trộm ngắm ngắm sắc mặt không mấy đẹp mắt của Triệu Khuê Hiền, sau một lúc lâu, lo lắng mở miệng hỏi: ”Anh không phải sau cuối tuần mới có thể trở về sao?”

“Công việc xong xuôi.”

“Mau như thế.”

“Nếu lại trễ một ngày, em sẽ cùng nam nhân khác bỏ chạy.”, trong xe nháy mắt tràn ngập giấm chua lưu vị, chua muốn chết.

“A?”, bất quá Lệ Húc phản ứng chậm nửa nhịp.

Hai người trong lúc đó lại lặng im, Lệ Húc càng nghĩ, cuối cùng lại lần nữa cố lấy thập phần dũng khí, muốn nói lại thôi: ”Cái kia…… Tôi không muốn như vậy.”

“Là ý tứ gì?”

“Chính là chúng tôi không cần trở lên…… lên giường ……”

“Em không muốn ở trên giường cũng được.”

“Ý của tôi là, tôi không muốn cùng anh phát sinh quan hệ tình dục.”

Triệu Khuê Hiền sững một chút, lại đem xe ngừng ở ven đường, cơn sóng dữ ban đầu trong phút chốc tỉnh táo lại, lắng đọng xuống, lạnh lùng nhìn chăm chú cậu, thầm nghĩ, cậu ta không phải kêu là tiên hạ thủ vi cường chứ?

“Thực xin lỗi, kỳ thật tôi từ sớm đã muốn nói với anh, tôi không nghĩ cứ như vậy tiếp tục.” Lệ Húc hạ mí mắt, không dám nhìn thẳng anh.

“Vì sao?”, trầm giọng hỏi.

“Này không phải thứ tôi muốn.”

“Em muốn cái gì, tôi đều có thể cho em.”

“Tôi không muốn mấy thứ kia.” Lệ Húc lắc đầu. ”Hơn nữa anh sẽ không cho tôi.”

“Em muốn cái gì?”

“Tình yêu, thân tình, bạn lữ có thể cùng nhau sống cuộc sống lâu dài.”

Triệu Khuê Hiềnánh mắt lạnh hơn.”Thực tham lam.”

Lệ Húc cười khổ. ”Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy như thế.”

Triệu Khuê Hiền hừ lạnh một tiếng, có vẻ bình tĩnh mà lạnh lùng, trong mắt một đạo hỏa diễm lạnh thấu xương ẩn ẩn thiêu đốt, so với trực tiếp rống to phát hỏa càng làm người ta không yên, Lệ Húc có loại xúc động muốn nhảy xe chạy trốn.

Cậu rất ít khi thấy Triệu Khuê Hiền tức giận, cơ hồ có thể nói không có, trước kia khi hai người cùng một chỗ, ngoại trừ làm tình vẫn là làm tình, rất ít khi cùng ở cạnh nha

 Một cách bình thương, nay Triệu Khuê Hiền trước mắt xa lạ như vậy, làm cậu cảm thấy chân chính sợ hãi.

Trừ bỏ thân thể, bọn họ cho tới bây giờ không chân chính nhận thức lẫn nhau, không phải sao?

“Cho nên, cứ như vậy đi.” Lệ Húc nói, cởi bỏ dây an toàn muốn xuống xe.

“Ngồi yên.” Triệu Khuê Hiềnđột nhiên xoay mình, lại khởi động xe.

Lệ Húc không có can đảm kêu to bảo anh dừng xe lại, đành phải lại ngoan ngoãn ngồi yên, nhưđứng đống lửa, như ngồi đống than.

Hai người bảo trì trầm mặc, một đường không nói gì.

 

P/S: 2 đứa hk hiểu lòng nhau nha, cứ vậy mà tổn thương nhau ah 😥

[kyuwook] tình một đêm chương 15

1

Chương 15

cropped-1620354_414658442002663_292287661_n.jpg

có người ăn giấm chua ah nha :v

Trong tiểu thuyết võ hiệp thường có một câu “Nơi có con người tất có giang hồ“, những lời này kỳ thật muốn biểu đạt ý tứ, nơi có người tụ tập sẽ có thị phi ân oán, mà công sở thường là nơi dễ sinh ra những lời đồn đãi nhất.

Ngày thứ hai đi làm, mộ nữđồng nghiệp nói: ”Các cô có biết chưa, phòng nghiệp vụ có một cô nàng buổi tối làm thêm bị phát hiện.”

“Làm thêm thì có sao, công ty đâu có quy định không thể làm thêm.”

“Nhưng cô ta lại đi tiếp khách.”

“Nghe nói cô ảđều nhắn tin để hẹn khách đến khách sạn.”

Lệ Húc cũng không quan tâm đến câu chuyện của các cô nàng, phụ nữ mà, thích đồn thổi là thiên tính, trên thực tế cũng không cóác ý gì, nhưng nghe thấy một câu nói kia, ánh mắt không khỏi buồn bã. Cậu cùng Triệu Khuê Hiền cũng đâu khác gì, chỉ khác là, “khách nhân“ của cậu chỉ có một mình Triệu Khuê Hiền, hơn nữa……  cậu là bị phiêu miễn phí……

Đương nhiên, cậu tuyệt không đem lập trường của mình cùng Triệu Khuê Hiền trở thành kiểu tiếp khách chỗ làng chơi, nhưng nghĩ thì nghĩ vậy mà nội tâm thì cứ bị dày vò.

Tình ái mà Triệu Khuê Hiền mang đến cho cậu giống như thuốc phiện, chỉ hít vào một hơi liền khó có thể từ bỏ, quả thực giống “nghiện“ vậy──

Ám ảnh tình dục hay “sexual obsessions” còn gọi là nghiện tình dục, nghiện khoái cảm tình dục hay nghiện làm tình là một loại rối loạn ám ảnh cưỡng chế liên quan đến tình dục, bệnh nhân sẽ vô thức mong muốn có quan hệ tình dục với người khác. (“Ám ảnh tình dục” là một hội chứng tồn tại trong một người, cưỡng gian không thuộc trong phạm vi ám ảnh tình dục.)

Cậu thích Triệu Khuê Hiền, có lẽ, cũng có một chút yêu anh, nhưng mà tình cảm này chỉ có thể là tình yêu đơn phương, dù cho thân thể bọn họ có thể nói là thân mật khăng khít, nhưng thứđó chỉ xuất hiện giữa hai người khi ở trên giường, có thể nói mối liên hệ duy nhất chỉ có tình dục.

Triệu Khuê Hiền có thể cũng thích cậu, có lẽ, có một chút bất đồng với cậu, nhưng chỉ giới hạn trong trên giường, xuống giường, với anh cậu cái gì cũng không phải, nhiều nhất chỉ là bạn tình thích thì gọi đến.

Có người hỏi, tình yêu có thể giữ mãi vẻ tươi nguyên?

Chuyên gia nói rằng, có, tuổi thọ trung bình của tình yêu hiện đại là ba năm, có khi dài hơn, có khi ngắn hơn.

Như vậy, kích tình chỉđơn thuần là tình dục không có tình yêu cùng cảm giác mới mẻ thì có thể duy trì bao lâu, Lệ Húc tự hỏi, sự mới mẻ của mình có thểđược bao lâu? Có phải hay không chơi chán liền bị vứt đi?

Quan hệ chỉ xây dựng trên tình dục một ngày nào đó sẽ chấm dứt, khi thân thể cậu không còn hấp dẫn anh ta nữa.

Nghĩ đến đây, ngực liền nhoi nhói đau, đây cũng không phải là cậu nghĩ quá nhiều, mà là chuyện có thể phát sinh, dù sao cậu cùng Triệu Khuê Hiền không phải tình nhân thật thụ, càng miễn bàn đến chuyện hứa hẹn gì.

Giữa bọn họ ngoại trừ tình dục, cái gì cũng đều không có.

Được rồi, loại chuyện xưa này mười có bảy tám đều là một loại cho rằng anh không thương tôi anh không có khả năng yêu tôi, một loại khác cho rằng tôi không thương cậu tôi không có khả năng yêu một món đồ chơi một thứ sủng vật, thế là cả hai rơi vào một vòng lẩn quẩn.

Lệ Húc tình cảm nặng hơn lý trí của chúng ta cũng không ngoại lệ, cũng lâm vào ngõ cụt mua dây buộc mình.

Rúc vào sừng trâu mà lẫn trốn, di động bỗng nhiên vang lên reng reng, mở ra xem, là một tin nhắn từ nước ngoài gửi đến: ”Có ngoan không?”

Dùng đầu gối cũng có thểđoán được người gửi là ai, trong lòng Lệ Húc dâng lên một tia ấm áp, ánh mắt có chút điểm cay cay, ít nhất người nọđối cậu không phải hoàn toàn chẳng quan tâm hay bỏ mặc.

Nhịn không được nỗi lòng gợn sóng, xúc động gửi tin nhắn: “Vậy anh có ngoan không?”

Ách…… Mẹơi mình ăn tim gấu mật báo sao mà dám chất vấn anh ta như vậy? Bất quá giờ hối hận cũng vô dụng, cho dù lập tức bắn rớt vệ tinh cũng không còn kịp rồi.

Nhìn chăm chăm di động đầy kích động, mấy phút đồng hồ sau, tin ngắn lại đến: “Tôi luôn rất xấu mà.”

Lệ Húc nhịn không được nở nụ cười, không hoảng hốt, đơn giản nổi gan lại gửi: “Nguyên lai anh cũng biết anh rất tệ.”

Mới gửi đi không lâu, rất nhanh trở về : “Tôi hiện tại hảo muốn đối với em phá hư.”

Lệ Húc mặt đỏ hồng: “Ặc, phá hư không thể ~ phá hư không thể ~”

Lần này trả lời nhanh hơn: “Chờ tôi trở về, nhất định đem em làm đến phá hư.”

Lệ Húc mặt càng đỏ hơn, tin nhắn gửi cứ gửi qua gửi lại, bên tai phảng phất âm thanh báo tin nhắn trả lời trầm thấp, cậu không phát hiện, những lời này thật giống như giữa tình nhân với nhau, rất buồn nôn, rất ngọt ngào nha.

“Phó phòng, anh gửi tin nhắn cho ai vậy, gửi cao hứng như thế?”, một nữđồng nghiệp tò mò hỏi.

“Không cần nghĩ cũng biết nhất định là Chu Du ca ca thôi.” một nữđồng nghiệp khác tiếp lời.

“Đừng hàn huyên, còn không mau làm việc!”, Lệ Húc hơi cao giọng, chính mình cũng vội thu hồi di động, chuyên tâm làm việc.

Ai, làm sao đây, còn tiếp tục như vậy, cậu nhất định sẽ yêu Triệu Khuê Hiền mất, hơn nữa là thật lòng yêu, mặc anh đùa giỡn thế nào cũng đều cam tâm tình nguyện.

Đúng như câu trên mạng hay nói, bạn đã thua rồi.

Lệ Húc cảm thấy mình đã thua rồi.

Bởi vì yêu trước là thua trước, càng yêu càng thảm.

Cho nên, cậu cho mình hai lựa chọn, một là cứ tiếp tục duy trì trạng thái bây giờ cho đến khi Triệu Khuê Hiền buông tha cậu; hai là chủđộng đoạn tuyệt quan hệ bạn tình trước mắt giữa hai người, cuộc sống trở về quỹđạo vốn có, tìm kiếm chờđợi một người ngang hàng mà trao nhau cảm tình bình đẳng.

Cậu tuy rằng ôn hòa yếu đuối, nhưng cậu rất khát vọng tình yêu.

Cậu khát vọng vào một thời điểm phù hợp, ở một địa điểm phù hợp, gặp gỡ một người phù hợp, bọn họ giống nhưđồng thời bị sét đánh trúng, tình yêu điện lưu đánh trúng vào nội tâm bọn họ, đốt trụi linh hồn bọn họ.

Rồi bọn họ mới yêu nhau , cùng nhau sinh hoạt, cùng nhau nhìn đối phương dần dần giàđi, có lẽđỉnh đầu sẽ trọc, có lẽ bụng sẽ to ra, bọn họ vẫn như cũ gắt gao nắm lấy tay nhau, ai cũng không thể chia lìa.

Rõ ràng là, cậu khát vọng tình yêu lãng mạn, là thứ tình yêu mà hai tâm hồn cùng hòa quyện, nhưng Triệu Khuê Hiền không thể cho cậu.

Triệu Khuê Hiền có thể sẽ cho cậu, đại khái là vỗ vỗ mặt cậu, mỉm cười nói, hài tửà, em thật sự là lãng mạn quá rồi. Nói xong, áp đảo, làm!

Này thật sự khiến cho người ta uể oải, không phải sao?

Ở một bên địa cầu, là ban ngày, tiểu cừu sầu muộn buồn rầu.

Ở một bên khác địa cầu, là ban đêm, đại dã lang ngợp trong vàng son.

Trong bữa tiệc đêm oanh oanh yến yến, Triệu Khuê Hiền vẫn đứng ở góc ngoạn di động, dùng tin nhắn đùa tiểu sủng vật của anh, phảng phất có thể thấy mặt oa nhi kia vừa thẹn thùng vừa giận đỏ bừng , đáng yêu khiến người hảo muốn cắn một ngụm, thầm nghĩ, sớm biết vậy liền đem cậu mang theo bên người, sẽ không nhàm chán như vậy.

Một gã thiếu niên tóc vàng xinh đẹp mang hai ly rượu đi tới, đem một ly đưa tới trước mặt anh, dùng tiếng Anh nói: ”Uống một ly chứ?”

Triệu Khuê Hiền thu hồi di động cùng mỉm cười, tiếp nhận ly, cũng dùng tiếng Anh trả lời: ”Cám ơn.”

Thiếu niên đối anh lộ ra tươi cười ám muội. ”Đêm nay chỉ một mình?”

“Có lẽ phải, cũng có lẽ không.”

“Có muốn đến nơi khác uống một ly không?”

“Trên giường sao?”

“Nếu anh muốn, nơi nào cũng được, tùy anh cao hứng.” thiếu niên trả lời trắng trợn, ngả ngớn dựa càng lúc càng gần.

“Thật sao?”

“Đúng vậy, em chúý anh đã lâu, bắt đầu từ lúc anh vừa vào cửa, em liền chỉ thấy mỗi mình anh.”, thiếu niên nói, người nhuyễn như không xương cốt, dựa vào trên người anh.

Triệu Khuê Hiền nhíu mày, mỉm cười nói: ”Như vậy, người cậu cần không phải là tôi, là bác sĩ nhãn khoa mới phải.” nói xong, đẩy thiếu niên ra, tiêu sái bỏđi.

Thiếu niên ngạc nhiên, sắc mặt rất khó xem.

Đừng nhìn Triệu Khuê Hiền bên ngoài rất giống như dã thú hễ một chút liền động dục, trên thực tế, anh cũng không phải là gậy mát xa tùy tiện đều cắm vào mông, tuy rằng dĩ vãng cũng không từng thiếu bạn tình, nhưng từ khi thưởng thức qua tư vị của Lệ Húc, những người khác ở trong mắt anh đều trở thành củ cải trắng đần độn vô vị, tựa như thiếu niên tóc vàng này, nhiệt tình dâm đãng như vậy, anh lại không dậy nổi một chút hưng trí.

Lần tới mặc kệđi nơi nào, nhất định đều phải mang người theo. Triệu Khuê Hiền nghĩ, là bạn tình đơn thuần cũng tốt, lên cấp thành tình nhân cũng được, tóm lại thiếu Lệ Húc, tựa như thiếu cái gìđó rất trọng yếu.

Cô có phải là muốn hỏi anh ta rằng, Triệu tiên sinh à, anh không phải đã yêu tiểu dương nhi của anh rồi chứ?

Nhắc tới chữ yêu này, anh ta sẽ chỉ biết cho cô một nụ cười nhạt, nói đó là lừa tiểu hài tử cùng đứa ngốc gì thôi, nam nhân cả ngày đem tình yêu bắt tại ngoài miệng không phải chân chính nam nhân.

Cho nên cho dù anh thật sự yêu thương, cũng sẽ không thành thành thật thật nói cho cậu biết, nhiều lắm làở trên giường tái lăn tới lăn lui vài lần biểu đạt nội tâm ẩn sâu mênh mông của anh, có thể làm cho đối phương cao trào, cao trào, cao tới đỉnh triều, mới là chính thống nam tử hán!

Lý Hách Tể nói anh là tên nam nhân nhỏ nhen, không được tự nhiên là hoàn toàn chính xác, hơn nữa không chỉ có nhỏ nhen không được tự nhiên, còn có chủ nghĩa đại nam nhân nghiêm trọng, không thể thẳng thắng đối mặt tình cảm chân thật, cho rằng lấy ngôn ngữ biểu đạt tình yêu là hành vi yếu thế. Theo phương diện nào đó mà nói, này cũng coi như là một loại “thẹn thùng“, một loại nam nhân rụt rèđi.

Tiếng chuông di động bỗng vang lên, bất quá cuộc gọi không phải của Lệ Húc, mà là Hách Tể.

Hai người ngắn gọn bàn chuyện công việc, bàn xong, Hách Tể thuận miệng nói: ”Tối thứ sáu cuối tuần rồi tôi ở First One  gặp được người kia của anh.”

“Người nào?”

“Còn vờ, đừng giả bộ, chính là người cùng anh ngoạn trong thang máy.”

“Tôi đã biết.”, sắc mặt một trận hung ác nham hiểm.

“Nếu không thích hãy mau phóng sinh, người xếp hàng phía sau còn một đống.” Hách Tể tiếp tục đùa giỡn, không biết có phải cốý hay không.

“Bảo đám xếp hàng toàn bộ đi chết đi.”

“Uy, anh cái này gọi là chiếm hầm cầu không thải.”

“Ai nói tôi không thải?”

“Chậc, xem ra lần này anh là thật sự.”

“Thao cái mông cậu.”

“Ha ha, nguyên lai ngay cả anh cũng đối với mông của tôi……”

Ba! Cởi bỏ tai nghe, lạnh lùng hừ cười.

Hừ hừ, tốt lắm, tôi buổi sáng mới đi, em buổi tối liền không chịu được côđơn, chạy tới nơi  kẻ nào cũng đều là dã nam nhân, rất không ngoan, sau khi trở về tuyệt đối phải thực hiện một câu trong tin nhắn vừa rồi ──

Đem em làm đến phá hư!

Khụ, vềđiểm thích ăn giấm chua kia, tin rằng không lâu sau sẽ dùng thân thể Lệ Húcđể nghiệm chứng đây.

Ở phía bên kia bờđại dương có một con cừu nhỏ rùng mình một cái, xoa xoa cái mũi, thì thào lẩm bẩm: ”Thời tiết hình như trở lạnh, có thể bắt đầu ăn lẩu dê rồi.”

Thật tình Lệ Húcà, cậu quả nhiên là lấy thân là nguyên liệu nấu ăn mà tự mình hiểu rõ, đề nghị cậu trước cứ lột trần tắm cho sạch sẽ, chờđại dã lang trở về bồi bổ trong mùa đông đi!

[kyuwook] tình một đêm chương 14

0

Chương 14

images (14)

Sau 9 giờ, người đến càng nhiều, bầu không khí vềđêm trong quán càng lúc càng ấm cúng.

Số người đồng tính trong thành phố này nói nhiều cũng không nhiều, nhưng có thểđi vào First One  không phải ngoại hình dễ nhìn làđược màít nhất trình độ phải ở một mức nhất định, lúc này tự nhiên tụ tập tại cùng một chỗ như vậy thì không ít lần nhận ra người quen.

Một nam nhân thân hình cao lớn, năm phần tóc húi cua đi về phía bọn họ, chủđộng chào hỏi Đông Hải, khi nhìn đến Lệ Húc, hai mắt sáng ngời như ngọn đèn, đến gần nói: “Xin chào.”

“Xin chào.”, Lệ Húc lịch sựđáp lại.

“Không nghĩ tới ở chỗ này gặp lại cậu.”

“Chúng ta trước kia có gặp qua sao?”, Lệ Húc nghi hoặc, cũng cảm thấy người đàn ông đầy nam tính này thập phần quen mặt, tựa hồđã gặp qua ởđâu đó, hơn nữa không chỉ gặp qua một hai lần.

“Biến, tên thất chủng mã này, không được tán tỉnh Lệ Húc nhà tôi!”, Đông Hải thực không khách khí chen vào, đầy bảo hộ mà nắm lấy bả vai Lệ Húc. Kiểu người tịnh tịnh tiểu nộn nộn như Lệ Húc giữa một đám người đồng tính rất đáng chúý, nếu không cẩn thận trông chừng, không bị bầy sói như hổ rình mồi này nuốt vào bụng mới là lạ.

“Chậc, Đông Hải, tôi phát hiện cậu đối tôi hiểu lầm rất sâu.”, khôn ngờ nam nhân kia vẫn sang sảng cười, lại đối Lệ Húc nói: “Kim Phó phòng, tôi và cậu xem như làđồng nghiệp, tôi gọi là Lý Hách Tể.”

“Ngô…… A! Quản lý Bộ phận An Toàn?”

“Đúng vậy.”

“Thật ngại quá, tôi đối với Bộ phận An toàn không thân thuộc lắm, cho nên không nhận ra.”

“Tôi cũng không thường xuất hiện ở trước mặt mọi người, cho nên không nhận ra được là phải.”

Nhờ mối duyên kia, hai người liền nhưđã quen nhau từ lâu mà bắt đầu tán gẫu.

Đông Hải bị lãng quên ở một bên vừa tức lại vừa bất đắc dĩ, người ta làđồng nghiệp cùng công ty, anh còn có thể làm gì nào? Chỉ có thểâm thầm oán hận thế giới này sao lại quá nhỏ, xoay tới xoay lui đều có thể gặp được người có một chút liên hệ.

“Tôi nhớ rõđại khái nửa năm trước, cậu ở trong này cùng Triệu Khuê Hiền chạm mặt.”  Hách Tể bỗng nhiên nhớ lại nói. ”Khi đó tôi muốn đi qua chào hỏi anh ta, cậu đột nhiên đi đến, rồi hai ngưởi liền cùng nhau đi khỏi.”

Nguyên lai anh ta là cái người qua đường giáp bị mình giành chỗ?! Lệ Húc không khỏi sửng sốt, căn bản không kịp ngăn cản anh nhắc lại, trong lòng kêu to, vị tiên sinh này, trí nhớ ngài có thể không cần tốt thếđược không!

“Lệ Húc?”, Đông Hải sắc mặt sầm xuống.

Chết tiệt! Lệ Húc chột dạ vô cùng, sờ sờ cái mũi, cuối cùng vẫn là hạnh hạnh nhiên chiêu: ”Đông Hải, thực xin lỗi, tôi……nói dối anh, lần trước tôi kỳ thật cóđến, bất quá……”

“Bất quá cái gì?”

“Ân…… Cái kia…… Tôi nhận sai người……” , đầu cúi thấp đến mức sắp chạm vào mặt bàn quầy bar.

“Cho nên đêm hôm đó cậu ngủ sai người?”, Đông Hải vừa nghe, choáng váng, thật sự sắp hộc máu. ”Khó trách tôi cảm thấy cậu nhìn quen mắt, tôi nhớ ra rồi, nguyên lai ngày đó tôi có nhìn thấy cậu, tôi muốn đi qua làm quen cậu, kết quả người kia liền đem cậu lôi đi, hại tôi đợi trắng một buổi tối.”

“Ha ha, nguyên lai giữa các cậu có chuyện như vậy, có thểđem diễn thành phim được đấy.”

“Nhiều lời, anh câm miệng cho tôi!”, Đông Hải oán hận mắng anh.”Tính ra, đối tượng của cậu vốn có thể là tôi, sớm biết thế lần trước liền đến sớm một chút, mới trễ một bước, thật là quáđáng mà…… Khốn nạn, tôi hối hận đến muốn giết người đây!”

Lỡđi một cơ hội ngàn vàng khó cóđược, Đông Hải hối hận vạn phần, chỉ kém không nhảy dựng lên học theo đại tinh tinh màđấm ngực dậm chân, ôô rống hét một phen.

“Thực xin lỗi.”, người nào đó xấu hổ mà nhu nhu giải thích.

Nói gì thì nói, chuyện tai hại này không hoàn toàn sai ở Lệ Húc, nhiều lắm xem như là hiểu lầm ngoài ý muốn, là vận mệnh trêu ngươi!

“Đúng rồi, cậu nói cậu bị quấy nhiễu tình dục, không phải chính là……”

“Chính là Triệu lão đại nhà chúng tôi.” Hách Tể nhếch miệng cười nói tiếp, răng nanh trắng tinh lòe lòe tỏa sáng. ”Kim Phó phòng, lần trước người trong thang máy kia hẳn là cậu, đúng chứ?”

“Làm ơn đi, xin anh đừng nói thêm nữa.” Lệ Húc toàn thân vô lực, thật mất mặt đến mức muốn nhảy quách xuống Thái Bình Dương, không thìđập đầu vào tường chết đại cho rồi.

“Yên tâm yên tâm, đoạn camera quay trong thang máy lúc ấy đã bị hủy rồi, một chút hình ảnh cũng không còn, hiện tại ngẫm lại thật thấy đáng tiếc.”

Lệ Húc nghe anh ta nói như thế, cười cũng không được mà khóc cũng không xong.

Hách Tể lại nói tiếp: ”Tôi cùng Triệu Khuê Hiền quen biết đã lâu, đừng nhìn anh ta bình thường một bộ dáng nghiêm trang, kỳ thật là một kẻđáng buồn, có thể làm cho anh ta buông tâm đề phòng người khác, bày ra một bộ mặt hoàn toàn khác trước đây, nhỏ nhen, không được tự nhiên, thích ăn giấm chua, hơn nữa thực thích đùa giỡn, có khi còn cóđiểm đồi bại. Bất quá, anh ta sẽđối với người anh ta đểý tốt lắm, tuy rằng phương thức biểu đạt thường là vừa đánh vừa xoa.”

Lệ Húc nghe vậy có chút kinh ngạc, Triệu Khuê Hiền qua lời nói của Lý Hách Tể thật xa lạ với cậu, không khỏi liên tưởng đến lần đóở trong thang máy, Triệu Khuê Hiềnđột nhiên nói “trẫm sẽ hảo hảo yêu thương ngươi“.

Hồi tưởng lại, Triệu Khuê Hiền xác thực thỉnh thoảng đột nhiên nói một câu lập dị không phù hợp với hình tượng của anh ta, như là khi đang ăn cơm, anh ta đối với một con sò không há vỏ nói “con sò bị chứng tự kỷ“. Hoặc có khi bởi vì cao trào rất kịch liệt mà không thở nổi, anh ta lại nói “em phải tự hào nha”. (tiểu cừu nghẹn thở.)

Lúc ấy vẻ mặt của anh không có biến hóa quá lớn, cho dùánh mắt lộ ra ý cười, nhưng vẫn là rất khó nhìn ra là thật hay chỉ bỡn cợt, cho tới bây giờ mới bừng tỉnh đại ngộ── Triệuđại tổng tài thật sự rất lập dị.

Nghĩ như vậy, bỗng nhiên cảm thấy Triệu Khuê Hiền trở nên thật bình thường, đáng yêu , vẻ ngoài thật bảnh kỳ thật rất hài hước, không hề xa xôi không thể với tới như trước vẫn nghĩ.

Lệ Húc lại nghĩ tới sau khi lăn lộn trên giường xong thìđói bụng, nói, tôi muốn ăn McDonald thúc thúc hoặc Kentucky gia gia.

Triệu Khuê Hiền nói, nguyên lai em thích ăn thịt người a. Rồi liền tự mình đi mua một mớ gà rán mang về, còn nói, tiểu kị sỹ Texas tuổi có vẻ còn nhỏ, thịt thật mềm.

Cậu đã muốn lăn lộn trên mặt đất, kêu to đây không phải Kentucky! Đây không phải Kentucky! Cậu nhịn cười, vừa ăn da gà chấm sốt vừa nói.

Triệu Khuê Hiền nói, em có thể trực tiếp lăn ở trên giường, tôi sẽ khiến em kêu to.

Kế tiếp, một người ăn thịt cừu, một người ăn thịt gà. Một kẻ hôn mút chụt chụt, một kẻ thấp giọng kêu ai ai. Ăn xong, hai người lại trở về tình trạng trước đó, sung sướng vô cùng……

Lơđãng nhớ lại, Lệ Húc giấu không được mà mặt đỏ lên, khóe miệng nhịn không được nhướn lên, không tự giác lộ ra một loại biểu tình thật ấm áp, Đông Hải cùng Hách Tể nhìn thấy cảnh đó mắt như lòa đi, thật muốn lật bàn.

Quấy rối tình dục nơi làm việc? Làm sao có thể bị quấy rầy mà vẻ mặt lại hạnh phúc như thế chứ!

Trong gay bar, Đông Hải cảm thấy sắp mang bệnh tăng nhãn áp ho khan hai tiếng, hỏi: ”Khụ khụ, Lệ Húc, cậu tính thế nào?”

“Tôi không biết.” lông mi lại hạ xuống.

“Chia tay với anh ta?”

“Tôi với anh ta đâu thể nói chia tay.” bọn họ không phải tình nhân thật sự, hai chữ chia tay hiển nhiên không thích hợp.

“Tên kia, anh quen biết Triệu Khuê Hiền, anh đi bảo hắn ta không cần tái dây dưa với Lệ Húc.”

“Ha ha, không thành vấn đề, chờ tôi nuốt hết một trăm quả mật chó rồi tôi sẽ lập tức đi nói.”

“Anh đúng là chủng mã!”, Đông Hải nguýt mắng, lần nữa chuyển hướng sang Lệ Húc.”Cứ vậy, chẳng lẽ muốn bị anh ta tiếp tục quấy rầy sao?”

“Tôi……”, Lệ Húc nghẹn lời, không biết như thế nào trả lời vấn đề này.

“Đong Hải, cậu đừng ép cậu ấy, Triệu Khuê Hiền giống như hoàng đế, chờđến khi anh ta có tân hoan, tình cũ tất nhiên là có thể cáo lão hồi hương.”, so sánh của Hách Tể thật là có vài phần chuẩn xác.

Lệ Húc tâm nhói một cái, cười khổ nói sang chuyện khác:  “Đừng nói chuyện này nữa, Đông Hải, chúc mừng anh vượt qua kỳ khảo sát vào viện nghiên cứu.”

“Cám ơn.”

Ba người lại hàn huyên một lát, Lệ Húc liền hướng bọn họ cáo từ.

Cậu chính là một bảo bảo ngoan ngoãn, hơn nữa hiện tại Triệu Khuê Hiền không cóđây, càng muốn nắm lấy cơ hội được thoải mái ngủ ngon một chút, nhưng quan trọng nhất là cậu thật sự không có tâm tình tiếp tục cùng bọn họ tán gẫu. Hoàng đế có mới nới cũ nha…… Hiện tại có phải hay không đang ôm mỹ nữ ngoại quốc tóc vàng xinh đẹp?

“Lệ Húc, tôi hy vọng chúng ta vẫn có thể làm bạn tốt.” Đông Hải biểu tình thật sự thành khẩn.

“Đương nhiên, anh đã là bằng hữu quan trọng của tôi.” Lệ Húc chân thành trả lời.

Đông Hải nhìn theo bóng cậu rời đi, nhịn không được lại thở dài một hơi, cực kỳảo não.

Hách Tể vỗ vỗ bờ vai của anh, nói: ”Đông Hải, nếu cậu thật sự thích cậu ta, liền kiên nhẫn đợi một chút đi, bạn tình của Triệu Khuê Hiền không có ai duy trì lâu đâu.”

Bất quáđây là trước kia, Lệ Húc có thể hay không đánh vỡ cái lệ này, Triệu Khuê Hiềnđối với cậu hiển nhiên so với đối bạn tình trong dĩ vãng nhiệt tình chuyên chú nhiều lắm, ngoại trừ cậu, không thấy anh cùng người khác lên giường, hơn nữa đều đã nửa năm, tựa hồ còn chưa có dấu hiệu chán ngấy, thật rất hiếm thấy.

Đông Hải xoay mình sắc mặt biến đổi, mở miệng mắng: ”Im! Không được gọi tên tôi!”

“Uy, thật phân biệt nha, vừa mới ở trước mặt Lệ Húc nhà cậu thì tỏ ra đáng tin cậy lắm, giờ lại thay đổi liền.”

“Khách khí với anh cái rắm!”

“Trăm ngàn lần cũng không cần đánh rắm trước mũi tôi nha.”

“Tử bạch mục chủng mã, không có gì làm muốn gây sự hả, thao!”

“Được rồi, đừng sinh khí như thế, tôi cho cậu thao.”

“Tôi mà thao anh (rít lên) thà thối rữa cho rồi!”

“Vật để tôi thao cậu sướng mê ha, ha ha ha!”

“Đi chết đi!”

Đông Hải ác thanh ác khí hùng hùng hổ hổ, cùng vẻ hòa nhã thân mật vừa rồi thật khác xa, cả người cơn tức giận sôi lên, nếu để cho Lệ Húc thấy được, đại khái lại là một lần ảo tưởng tan biến thật thương tâm a.

Ngẫm lại cũng phải, không duyên cớ một mảnh sắc hương vị câu toàn, vốn là thịt dê nướng của mình lại để cho người khác cướp đi ăn sạch sẽ, dù có là Phật cũng phát điên, càng miễn bàn đến kẻđồng học tính tình bất hảo này, quả thực tức giận đến muốn phóng hỏa giết người.

Nga, đúng vậy, xác thực gọi anh ta “đồng học“ làđúng ── Lý Đông Hải, hai mươi hai tuổi, nghiên cứu sinh.

Bởi vậy mới biết, hình tượng trên mạng cùng diện mạo chân thật tuyệt đối là có sai lệch nha.